Đồng nhất luận, còn được gọi là
Học thuyết đồng nhất hay
Nguyên tắc đồng nhất,
[1] là giả thuyết chỉ ra rằng những luật lệ và quy trình giống nhau đang diễn ra dưới sự quan sát khoa học hiện tại luôn diễn ra trong vũ trụ trong quá khứ và áp dụng được mọi nơi trong
vũ trụ.
[2][3] Nó không những đề cập đến sự bất biến trong nền tảng khoa học của thuyết
siêu hình học, như là sự kiên định của
quan hệ nhân quả rộng khắp không-thời gian,
[4] mà còn thường xuyên được dùng để miêu tả sự bất biến của không- thời gian của
các định luật khoa học tự nhiên.
[5] Thông qua những
tiền đề không thể minh chứng mà không thể được xác minh bằng cách sử dụng các phương pháp khoa học,
[6] một số nhận định rằng đồng nhất luận nên là
Nguyên tắc căn bản trong những nghiên cứu khoa học.
[7] Những nhà khoa học khác bất đồng và nhận định rằng tự nhiên không hoàn toàn đồng nhất,mặc dù nó trưng bày thường xuyên và xác thực.
[8][9]Trong
địa chất học, đồng nhất luận luôn bao gồm ý tưởng của
chủ nghĩa dần dầnđó là "hiện tại là chìa khóa của quá khứ" và các sự kiện địa chất đó diễn ra cùng tần suất với những sự kiện tương tự đã luôn xảy ra, mặc dù rất nhiều nhà địa chất học hiện đại không còn dựa vào sự chắc chắn của chủ nghĩa dần dần.
[10] Được đặt ra bởi
William Whewell, chủ nghĩa đồng nhất ban đầu được đề xuất là trái ngược với
chủ nghĩa thảm họa [11] của các
nhà tự nhiên học nước Anh vào cuối thế kỷ 18, bắt đầu với công trình của
nhà địa chất học James Hutton trong rất nhiều cuốn sách của ông ấy bao gồm cuốn
học thuyết trái đất.
[12] Công trình của Hutton đã được cải tiến bởi nhà khoa học
John Playfair và được phổ biến bởi nhà địa chất học
Charles Lyell trong cuốn
Principles of Geology năm 1830.
[13] Ngày nay, lịch sử trái đất được nhận định là quy trình diễn ra chậm và đều đã được nhấn mạnh bởi các sự kiện thảm họa tự nhiên thỉnh thoảng xảy ra.